Chương 2: Bí Pháp "Nhất Tách Càn Khôn"
Sau khi gặp lão già bí ẩn và uống tách cà phê sữa đầu tiên, Tiểu Trà như bị cuốn vào một hành trình kỳ diệu mà hắn chưa từng mơ tưởng. Mỗi buổi sáng, hắn đều pha cho mình một tách cà phê sữa như lời lão dặn. Mỗi lần uống, hắn cảm nhận được một luồng sinh lực tràn đầy, đôi khi là sự hưng phấn, đôi khi là sự bình thản lạ lùng.
Một hôm, khi mặt trời còn chưa mọc, Tiểu Trà nằm dài trên chiếc giường cỏ quen thuộc, tay ôm lấy tách cà phê thơm lừng. Bỗng dưng, hắn thấy trước mắt mình hiện lên một cảnh tượng lạ kỳ: một thế giới mới, nơi không có gì ngoài vô số tách cà phê, lớn nhỏ, mỗi tách lại chứa một nguồn năng lượng riêng biệt.
Đột nhiên, từ trong không gian huyễn hoặc ấy, lão già lần trước xuất hiện. "Tiểu tử, ngươi đã bước vào cảnh giới đầu tiên của Cà Phê Đạo – Nhất Tách Càn Khôn."
Tiểu Trà hoảng hốt, vội vàng đặt tách cà phê xuống. "Lão bá, chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao ta lại thấy mấy tách cà phê lơ lửng trong đầu?"
Lão già cười lớn: "Ngươi thật may mắn. Tu luyện Cà Phê Đạo không chỉ là thưởng thức vị ngon của cà phê, mà còn là lĩnh ngộ về sự cân bằng giữa đắng và ngọt, giống như sự cân bằng giữa Âm và Dương trong vũ trụ. Ngươi đang cảm nhận được sức mạnh từ cà phê sữa – một loại linh dược hiếm có. Đó chính là bí pháp Nhất Tách Càn Khôn!"
Tiểu Trà ngơ ngác: "Nhất Tách Càn Khôn? Nghe thì ngầu lắm, nhưng ta chẳng hiểu gì cả."
Lão già hắng giọng, tay vung nhẹ một cái, bỗng nhiên cả không gian như chuyển động. Các tách cà phê lơ lửng xung quanh bỗng hợp lại thành một tách duy nhất, nhưng nó lớn đến mức có thể bao trọn cả trời đất.
"Nhất Tách Càn Khôn" chính là khả năng hội tụ sức mạnh của vạn vật vào một điểm duy nhất. Tách cà phê này là tượng trưng cho sự cân bằng giữa Thiên và Địa, Đắng và Ngọt, Cương và Nhu. Nếu ngươi lĩnh hội được, ngươi sẽ không chỉ là kẻ uống cà phê đơn thuần nữa mà còn có thể kiểm soát vũ trụ theo cách của riêng mình."
Tiểu Trà vẫn không hiểu lắm, nhưng hắn cảm thấy lời lão già nói vô cùng thâm sâu. Hắn hỏi: "Vậy làm sao ta có thể nắm vững được Nhất Tách Càn Khôn?"
Lão già nhìn hắn với ánh mắt kỳ vọng: "Ngươi phải học cách hiểu thấu vị đắng của cà phê và vị ngọt của sữa, nhưng không phải bằng lưỡi, mà bằng tâm hồn."
Tiểu Trà gãi đầu. "Bằng tâm hồn?"
Lão già khẽ gật đầu. "Đúng vậy, tâm hồn ngươi phải hòa vào từng giọt cà phê, từng dòng sữa chảy. Khi ngươi thật sự hiểu được rằng mỗi tách cà phê là một tiểu vũ trụ thu nhỏ, khi ấy, ngươi sẽ đạt tới cảnh giới cao hơn."
---
Kể từ sau cuộc đối thoại kỳ lạ đó, mỗi khi uống cà phê sữa, Tiểu Trà bắt đầu tập trung hơn vào hương vị. Thay vì uống nhanh và mong chóng cảm nhận sự phấn khích, hắn từ từ nhấm nháp, cảm nhận từng tầng vị biến chuyển trong miệng. Cái đắng ban đầu của cà phê, rồi sau đó là vị ngọt thanh của sữa, tất cả dần hòa quyện, tạo nên một sự cân bằng kỳ diệu.
Một ngày nọ, khi Tiểu Trà đang tập trung cao độ vào tách cà phê, hắn bỗng cảm thấy có điều gì đó thay đổi trong không gian xung quanh. Những tách cà phê trong trí tưởng tượng của hắn xuất hiện lần nữa, nhưng lần này, chúng không còn lơ lửng vô định. Chúng như đang xoay quanh hắn, tạo thành một luồng xoáy mạnh mẽ, giống như một cơn lốc xoáy cà phê!
"Đây là... Nhất Tách Càn Khôn?" – Tiểu Trà lẩm bẩm, mắt mở to đầy ngạc nhiên.
Lão già từ đâu lại xuất hiện, gật đầu hài lòng. "Rất tốt, ngươi đã bắt đầu hiểu được cốt lõi. Giờ thì hãy thử kiểm soát luồng sức mạnh này. Tách cà phê trước mặt ngươi không còn là tách cà phê bình thường nữa. Nó chính là nguồn sức mạnh có thể xoay chuyển càn khôn, nhưng ngươi cần kiểm soát nó bằng tâm trí và sự tập trung tuyệt đối."
Tiểu Trà nuốt nước bọt, bàn tay run rẩy đặt lên tách cà phê. Cả không gian xung quanh như yên tĩnh đến lạ thường, chỉ có tiếng tim hắn đập nhanh. Hắn nhắm mắt, tưởng tượng tách cà phê như một phần của cơ thể mình, từng hơi thở, từng giọt cà phê chảy đều hòa vào tâm trí.
Bỗng nhiên, một luồng ánh sáng chói lóa bùng lên từ tách cà phê, lan tỏa khắp không gian. Tiểu Trà mở mắt, ngạc nhiên thấy trước mặt mình là cả một vùng trời sao lấp lánh, tựa như hắn đang đứng giữa dải ngân hà.
"Nhất Tách Càn Khôn..." – Tiểu Trà lẩm bẩm, cảm giác một sức mạnh khổng lồ đang chảy trong người. Hắn đã thực sự lĩnh hội được bí pháp đầu tiên.
---
Chương 2: Bí Pháp "Nhất Tách Càn Khôn" kết thúc ở đây. Tiểu Trà đã bước vào cảnh giới mới, nhưng hành trình của hắn còn dài, với vô số thử thách và kỳ ngộ đang chờ đợi. Liệu hắn có thể tiến xa hơn nữa trên con đường Cà Phê Đạo?
Bài viết liên quan
Chương 1: Tiểu Trà và Cơ Duyên Cà Phê Đạo
Cafe Sữa Hóa Thần - Kỳ Thoại Cà Phê Đạo