Nghe nói ở trong giới tiên hiệp này, tu đạo là con đường gian nan nhất. Kẻ dốc tâm rèn luyện thể chất, kẻ khổ tu pháp thuật, ai ai cũng tranh nhau ngôi vị thần tiên. Nhưng thiên hạ không biết rằng, trong cõi vũ trụ, có một con đường tu hành thần thánh mà ít ai biết đến: Cafe Đạo – môn phái bí truyền tu hành bằng... Cafe Sữa.
---
Chương 1: Tiểu Trà và Cơ Duyên Cà Phê Đạo
Giữa thập niên thứ mười tám của thiên niên kỷ thứ ba, trong một góc núi hoang vắng ở vùng ngoại ô không ai biết tên, có một tiểu tử tên là Tiểu Trà. Hắn xuất thân trong gia đình trung lưu, nhưng cái lười biếng của hắn thì thật sự "thượng thừa". Người ta thường gọi đùa hắn là "Lười Thánh", bởi từ bé đến lớn, chẳng có chuyện gì hắn chịu tự thân động tay động chân. Cha mẹ hắn cũng nản lòng từ lâu, chỉ để mặc hắn ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn.
Một ngày nọ, trong lúc Tiểu Trà đang nằm dài bên bờ suối, bụng đói cồn cào nhưng chẳng muốn đứng dậy kiếm ăn, hắn bỗng nghe thấy tiếng rì rào từ một cụ già lưng còng, khoác trên mình chiếc áo choàng sặc sỡ, tay cầm một tách cà phê đang bốc khói nghi ngút.
"Tiểu tử," lão già nói, giọng khàn khàn nhưng ánh mắt lóe lên vẻ bí ẩn, "Ngươi có muốn tu luyện Cà Phê Đạo không?"
Tiểu Trà uể oải nhìn lên, nhưng mắt bỗng sáng rực khi thấy tách cà phê sữa trên tay lão già. Mùi thơm quyến rũ khiến hắn như bị kéo về phía trước, không tự chủ được đứng dậy. "Cà phê sữa? Uống ngon không lão bá?"
Lão già cười khẩy, mắt nhìn Tiểu Trà từ đầu đến chân. "Ngon? Tiểu tử, ngươi có biết rằng một tách cà phê sữa này có thể khiến ngươi mạnh mẽ hơn bất kỳ tên đại cao thủ nào không?"
Tiểu Trà, vốn chỉ nghĩ tới việc thỏa mãn cơn đói và sự lười biếng của mình, không quan tâm đến chuyện tu luyện. Nhưng khi nghe về chuyện "mạnh mẽ hơn", hắn lại đâm ra hứng thú. "Mạnh cỡ nào? Có phải là kiểu ta nằm một chỗ mà vẫn có người phục vụ không?"
Lão già nheo mắt: "Đúng là một tên lười biếng. Nhưng không sao. Tu luyện Cà Phê Đạo không cần ngươi phải dốc sức, chỉ cần lòng kiên nhẫn và... sẵn sàng thưởng thức cà phê sữa."
Mắt Tiểu Trà sáng lên. "Được, ta tham gia! Dạy ta cách tu luyện ngay!"
Lão già cười sảng khoái, tay đưa tách cà phê sữa cho Tiểu Trà. "Uống đi, và chuẩn bị đón nhận cơ duyên của ngươi."
Tiểu Trà không chần chừ, đưa tách cà phê lên uống một ngụm lớn. Đột nhiên, hắn cảm nhận được một luồng linh khí vô hình chạy dọc khắp cơ thể. Hương vị ngọt ngào của sữa, cùng với vị đăng đắng của cà phê, hòa quyện thành một cơn sóng mạnh mẽ, cuốn trôi mọi mệt mỏi, mọi suy tư của hắn. Tiểu Trà ngồi bật dậy, mắt mở to, miệng ngạc nhiên thốt lên: "Lão bá! Ta cảm thấy... có sức mạnh vô hạn!"
Lão già gật đầu, nụ cười đầy vẻ thâm sâu. "Đó chỉ là khởi đầu. Cà Phê Đạo là môn phái bí truyền, không cần khổ luyện võ công, chỉ cần tinh thông nghệ thuật thưởng thức và chế biến cà phê. Nhưng... con đường phía trước không hề đơn giản. Muốn trở thành Cà Phê Thánh Nhân, ngươi phải vượt qua nhiều thử thách."
Tiểu Trà chưa kịp phản ứng thì lão già đã biến mất trong làn khói mờ. Trước mặt hắn chỉ còn lại tách cà phê đã cạn, và trong đầu hắn vang lên lời dặn dò cuối cùng của lão:
"Muốn tiến xa trên con đường này, mỗi buổi sáng, hãy bắt đầu ngày mới bằng một tách cà phê sữa. Từ từ, ngươi sẽ hiểu cách kiểm soát sức mạnh và bước vào cảnh giới cao hơn. Nhưng hãy nhớ, đừng bao giờ coi thường hương vị của nó, vì trong vị ngọt ngào luôn ẩn chứa sự đắng cay của cuộc đời."
----------
Chương 1: Tiểu Trà và Cơ Duyên Cà Phê Đạo kết thúc ở đây. Liệu Tiểu Trà có thể chinh phục được Cà Phê Đạo và trở thành Cà Phê Thánh Nhân? Những thử thách nào đang chờ đợi hắn phía trước?